Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Chủ nhật nhớ e

Đôi lúc muốn chạy đến và ôm thậtt chặt người mà a iu thương. Đôi lúc chờ đợi nhưng không thấy. Đôi lúc nhớ da diết nhưng chẳng dám gọi...........

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Đôi giày patin

Dạo này a thấy cuộc sống của mình hạnh phúc hơn và a cảm thấy iu đời hơn khi a được thấy e cười và được gặp e nhiều hơn. Thời  gian a ở bên e được nhiều hơn. A cảm giác trái tim của e đang dần iu a. Hy vọng những điều mà a nghĩ là sự thật. A cũng thích trượt patin, thật sự là vậy. Và thật may mắn a được là người cùng e làm điều đó. Hok biết từ khi nào cả trong công việc, trong giấc mơ a đều nghĩ về e và mỉm cười.

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Làm sao đây

Những ngày lao đầu vào công việc tại công trình. Tối về trong lòng xôn xao muốn được về chỉ để gặp 1 người và uống 1 ly nước cùng người ấy. Cái nhớ nó da diết đến thế. Ai đó đã từng nói mình là 1 người khô cằn về cái thứ tán tỉnh 1 cô gái như bao gã đàn ông khác với giọng điệu ngọt ngào. Còn mình, mình chỉ muốn là chính mình. Muốn sống với thật sự cái tình cảm của mình, sống bằng cả trái tim và iu bằng cả trái tim. A phải làm sao, phải thế nào. Liệu rằng a có nên nói cho e biết điều mà a nghĩ không. Liệu rằng còn có ai đó đang theo đuổi e không? a sợ, sợ phải nghe tin e lấy chồng mà người đó không phải là a. A đã iu mất rồi HA.

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Hãy cho anh biết?

Xin e, xin e hãy cho a biết e nghĩ thế nào về a. A đã xác định được trái tim a đang iu e, iu con người iu. Lúc trước a còn nghi về cái thứ tình cảm mà a sợ là nửa vời của mình. Thời gian đã cho a biết a cần e và iu e nhiều lắm. A sợ nếu a không nói điều đó cho e biết. A sợ ai đó sẽ đến và cướp mất người mà a iu thương. A chỉ muốn nói a iu e nhiều lắm "HA" ah. Có những đêm a đã không ngủ, có những đêm a trầm tư, và những đêm a nhìn trời nhìn sao chỉ bởi vì a thật sự nhớ e. Chắc e không biết rằng a iu e nhiều đến thế. 

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Yêu Sài Gòn

Cái lần đầu biết đến Sài Gòn chỉ qua lời kể của bạn, của anh chị. Hồi đó cứ nghe đến Sài Gòn là mình lại nghĩ đến những điều xấu, những điều hok tốt đẹp. Vì chỉ nghe toàn điều không tốt khi ai đó nhắc đến Sài Gòn. Thế là lại ao ước có một ngày nào đó được đặt chân đến SG để hình dung nó như thế nào. 

Và điều đó cũng đã đến khi tôi 22 tuổi. Vừa tốt nghiệp Đại Học được vài tháng tôi vào SG. Lần đầu đến SG có biết bao điều bỡ ngỡ cả về con người, khí hậu và sự ồn ào khó chịu nơi đây. Cái ấn tượng đầu tiên về SG thật tồi tệ. Nhưng rồi năm tháng trôi qua tôi dần hòa nhịp vào lối sống tất bật nơi đây. Và tôi yêu SG khi nào không biết nữa. SG làm tôi trưởng thành hơn, học được nhìu điều thú vị hơn, và biết nhìu điều mới mẻ hơn. 

Tôi yêu SG về đêm. Tôi yêu cái cảm giác được lang thang các gốc phố để ngắm nhìn SG, được ngắm nhìn những ánh đèn, những con người nơi đây. SG làm cái cảm giác lạc lỏng của tôi trôi qua thật nhanh. Một năm qua tôi đã trả lời được câu hỏi của mình "Sài Gòn như thế nào nhỉ?". 
Yêu Sài Gòn